Tuy Bảo Nhạc cũng rất bị đè nén và khó chịu, nhưng bấy nhiêu đó cũng không thể ngăn cậu trêu chọc chị gái, hơn nữa cậu rất hiểu chị mình, cậu nói như vậy sẽ có thể kích thích ý chí chiến đấu của chị gái. Quả nhiên, Bảo Châu múa may nắm tay, nói: “Chị sẽ hành động nhanh thôi.” Mấy người bọn họ đều nín khóc mỉm cười.
Chủ nhiệm Tiết nhìn qua gương chiếu hậu quan sát bọn họ, nói: “Phải rồi, ngày kia nếu cô Thích rời đi, tôi có thể qua đưa cô đi.
Thích Ngọc Tú kinh ngạc nhìn về phía chủ nhiệm Tiết, ngay sau đó nói: “Không cần đâu, cảm ơn ngài.”
Tuy thoạt nhìn chủ nhiệm Tiết là người tốt nhưng Thích Ngọc Tú không muốn cứ mãi làm phiền người khác, như vậy không thích hợp.
Đúng lúc cũng tới chỗ ở rồi, cô ấy xuống xe, nói: “Ba mẹ tôi cảm ơn rất nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây