Đường Kiến Nghiệp ừ một tiếng sau đó không nói gì thêm. Kỳ thật cũng không biết phải trả lời như thế nào, rốt cuộc đối với người xa lạ thì cũng không thể nói hết tất cả mọi chuyện.
Thật may người ở giường trên không hỏi nhiều nữa. Chỉ là thấy Bảo Nhạc đang nghiêm túc đọc văn, thầm nghĩ con nhà mình học không tốt vẫn là do không bỏ công sức ra.
Về nhà phải răn đe con mình mới được, rõ ràng không học là không được. Suốt đường đi Bảo Nhạc thật đúng là biểu diễn cho mọi người thấy cách thức học tập, ngoài lúc ngủ ra thì đều là học.
Vài người cùng phòng với bọn họ cảm thấy muốn ngất xỉu, không phải do cậu ảnh hưởng người khác, thói quen cá nhân của Bảo Nhạc rất tốt, cũng không phát ra tiếng làm ảnh hưởng người khác, nhưng cứ nhìn cậu học hành không màng ngày đêm khiến bọn họ cũng áp lực vô cùng. Cuối cùng xe lửa cũng đã tới thủ đô.
Kèm theo tiếng xe lửa gầm rú, xe lửa chầm chậm dừng lại, ba người bọn họ nắm tay nhau bước xuống xe lửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây