Thích Ngọc Tú trừng mắt với anh một cái: “Nghe mẹ cái rắm chứ nghe mẹ, mẹ thấy con cái gì cũng đều không nghe mẹ”
Bảo Sơn bật cười sau đó dạ một tiếng, anh ôm lấy cánh tay Thích Ngọc Tú, nói: “Mẹ à, con thề, con nhất định sẽ trở về. Con sẽ không làm mẹ thất vọng đâu mà”
Thích Ngọc Tú cười lạnh.
Bảo Sơn cũng cười, tuy nhiên như thế đã tác động đến mặt, anh nhe răng vì đau đớn.
Thích Ngọc Tú: “Này con đừng cười nữa, đi thôi, chúng ta đến bệnh viện”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây