Cha mę anh đều không còn nữa. Đứa bé giống như một con mèo nho nhỏ không ai cần, rầm rì rớt nước mắt.
Nhìn đứa trẻ khóc lóc ủy khuất như vậy, ngay tức khắc Thích Ngọc Tú và chồng quyết định nuôi dưỡng anh. Anh từ một đứa bé nhỏ xíu như vậy, lớn lên từng chút, tứng chút, bây giờ anh đã mười chín, đã là một người trưởng thành.
Đến lúc này người thân của anh lại tìm tới sao?
Cả người Thích Ngọc Tú sững sờ. Về mặt lý trí, cô ấy biết mình nên vì Bảo Sơn mà vui mừng nhưng về mặt tình cảm, trong lòng cô ấy thấy rất khó chịu.
Đứa con cô ấy nuôi nấng từ nhỏ đến lớn, con trai cả của cô ấy, cô ấy thật sự rất sợ anh bị người khác cướp đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây