Nhắc tới mẹ Bảo Châu, Đinh Lan hơi co rúm người lại, có chút sợ sệt.
Đinh Lan nói: “Mẹ cậu...”
Bảo Châu ngẩng đầu: “Sao thế?”
Đinh Lan hít một hơi thật sâu, hỏi: “Mẹ cậu có vì chuyện lần trước mà dạy dỗ tôi một trận không?” Đinh Lan có chút sợ hãi, dù sao thì đây cũng là người là có thể đánh thắng được cha của người ta mà.
Bảo Châu không ngờ Đinh Lan lại nói đến chuyện này, cô ngây ra một lúc, đột nhiên bật cười ha ha, cười ầm lên rồi nói: “Cậu cậu cậu...... Cậu có khoa trương quá không vậy? Rốt cuộc trong não cậu có gì vậy? Mẹ tôi sao có thể dạy dỗ cậu chứ! Mẹ tôi không có khả năng nhớ rõ người khác đâu. Chuyện đều đã qua rồi, ai mà để trong lòng nữa, ha ha ha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây