Phân đội săn thú vui mừng thét tận trời xanh, lần này bọn họ đi không chỉ có vài người, còn có mấy đứa bạn mới thi cấp ba xong của Bảo Nhạc, có Trần Trân là thanh mai trúc mã của Bảo Nhạc, có Trần Nham là anh trai của Trần Trân, còn có Điềm Nữu là vợ Trần Nham.
Bọn họ chỉ có bảy người đúng là khó bắt được thú.
Ít người thì thật là khó khăn, riêng về mảng vây bắt thì càng nhiều người sẽ càng tốt. Bảy người họ đem mọi thứ chia đều, những người làm nhiều như Trần Nham, Bảo Sơn và Tế Ninh cũng không ngại, người làm ít lại hay kêu quát như Bảo Châu, Trần Trân cũng không làm ra vẻ, mọi người chia đồ, Tế Ninh cảm thán: “Bây giờ tớ mới cảm thấy câu dựa núi ăn núi đúng là không sai chút nào”
Trần Nham ngậm một cọng cỏ đuôi chó, nói: “Ở đâu ra vậy chứ, thường ngày tớ lên núi, mấy ngày mới có thể gặp được một con thỏ. Đây là do chúng ta đông người nên mới dám đi sâu vào bên trong, hơn nữa hôm nay may mắn nên mới thu hoạch được nhiều”
Tốt nhất là bắt thêm được một con dê.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây