Bảo Châu gật đầu, nói: “Em biết rồi.”
Bảo Sơn thấy Bảo Châu có vẻ như không mấy quan tâm đến những chuyện đó, anh nhìn lại thấy cô ăn dính đầy khóe miệng, không nhịn được mà móc khăn tay ra nhẹ nhàng lau miệng cho cô, nói: “Em đó nha, ăn dính khắp miệng đây này”
Bảo Châu ngẩng đầu lên, ngón tay anh xẹt qua môi cô, Bảo Sơn nhanh chóng thu tay mình trở về. Mặt anh cũng lập tức ửng đỏ.
Bảo Châu cũng hơi ngây người một chút, sau đó cúi đầu cắn một miếng bánh bao thật to, nói: “Anh mau ăn đi”
Thoạt nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng cái lỗ tai đỏ bừng đã bán đứng cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây