Bảo Châu: “Tôi đang bôi chống nắng, thật ra không phải tôi sợ phơi nắng đen da, mà tôi sợ phơi nắng làm da bị tổn thương”
“Chống nắng sao?” Ôn Nhu tò mò: “Còn có thứ đồ như vậy à?”
Bảo Châu: “Có chứ”
Nhắc tới chống nắng, Bảo Châu cũng hơi buồn, đây là thứ trước kia Khương Việt cho cô, Khương Việt cho cô nhiều lắm nhưng sau đó bọn họ không thể qua bên kia nữa, thứ này cũng càng ngày càng thiếu.
Kem chống nắng này cũng đã hai năm rồi, cũng may vẫn chưa bị hỏng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây