“Được vậy thì tớ đã nhìn ra chính trị cậu làm không được, như vậy chúng ta nói về ngữ văn trước, ngữ văn không khó đúng không? Chúng ta nói trước một chút......”
Thẩm An vừa rồi đã rối loạn đầu tóc, bây giờ càng trở nên rối loạn hơn.
Thời điểm lúc chạng vạng.
Lúc Thích Ngọc Linh và Tế Ninh cùng nhau tới bên này, cố gắng hết sức lên núi, đứng ngoài cửa thở hổn hển thì nhìn thấy Thẩm An hai chân loạng choạng, đi đứng xiêu vẹo, bộ dạng u ám, thần thái dại ra: “Ngày mai sẽ lại đến...”
Điền Ngọc Trinh đỡ con gái, luôn miệng nói: “Có phải con...... thi không tốt không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây