Ví dụ như anh Kiến Kỳ, anh ấy đã bỏ rất nhiều công sức, ngày thường vẫn luôn đọc sách, không bao giờ bỏ xuống, vậy mà làm bài thi còn không bằng Ngụy Điềm Điềm – người có thành tích gần như đứng cuối ban chúng ta, vậy nên tớ chắc chắn là anh ấy không bằng chúng ta. Các cậu nói xem, có thể xuất hiện một loại người đem thành tích của chúng ta thay đổi không! Mạo danh thay thế, trước kia tớ đã nghe qua, nhưng gặp được lại là chuyện khác.
Lúc nói câu này, Chiêu Đệ nhìn về phía Ngụy Điềm Điềm, chợt thấy tay cô ta hơi run một chút.
Bảo Châu bật cười, giọng Chiêu Đệ không cao không thấp, nhưng giọng Bảo Châu rất cao, cô khoa trương nói: “Sao mà có thể làm như vậy chứ!”
Cô tròn xoe mắt, nói: “Chẳng lẽ tốt xấu không thể cùng tồn tại sao? Nhất định phải chọn một trong hai sao? Các cậu xem, các cậu xem cái kia đi! Đó có thấy không?”
Mọi người nhìn theo tầm mắt Bảo Châu, đây là bài phỏng vấn lần trước, mọi người lấy treo ở phòng học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây