Tuy nhiên, cũng đừng nghĩ rằng trường bọn họ ít người là có thể được chọn, trường bọn họ cũng xem như tương đối thiếu học sinh, mỗi khóa học chỉ có một lớp, nhưng cũng có hơn 80 học sinh. Hơn 80 học sinh mà chỉ chọn 10 người đi dự thi vậy nên không nhất định sẽ chọn bọn họ. Đôi mắt Bảo Châu sáng lấp lánh, hỏi: “Các cậu còn ai đăng ký không?”
Dương Mông nói: “Tớ nhất định là phải đăng ký”
Chiêu Đệ cũng nói: “Chúng ta cũng nên thử một lần”
Ba người họ đồng loạt nhìn về phía ba người còn lại, Ngụy Điềm Điềm dứt khoát: “Đối với cái này tớ không có hứng thú, có thời gian tớ sẽ làm những chuyện khác tốt hơn. Với lại, con người của tớ tự biết rõ mình không am hiểu cái gì vậy nên lúc này không nên đi bêu xấu. Cho dù là nằm trong 10 người được chọn, cho dù có thể đi thành phố tham gia thi đấu thì sao nào? Núi này cao còn có núi khác cao hơn, người này giỏi còn có người khác giỏi hơn, chỗ chúng ta nhỏ bé thế này làm sao mà so được với thành phố, đi cũng chỉ nằm bét mà thôi. Hà tất gì phải làm vậy.
Lúc cô được nghỉ, về nhà đã hỏi thăm qua bác mình, bác ấy nói, thi đấu này không có phần thưởng gì, thật sự đạt thứ hạng cao sẽ có danh tiếng. Nhưng bây giờ tìm việc lại không xem danh tiếng, đối với bọn họ mà nói, cũng không có tác dụng gì cho sang năm tốt nghiệp tìm công việc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây