Lúc có cơ hội thì không nắm bắt, bây giờ cơ hội này đã mất, thật đúng là hối tiếc cũng không kịp.
À không, cũng không thể nói là hối hận, thật ra từ tận trong xương tủy cũng không hối hận, nhưng áp lực thì có sự thay đổi rất lớn.
Bảo Châu cúi đầu lật xem từng trang sách, không thể không nói, vẫn còn có một chỗ tương đối tốt là bọn họ còn có sách, có rất nhiều người còn không có tài liệu để ôn tập.
Ngày thường những cuốn sách mà Bảo Châu có sẽ không bắt gặp được ở trường học, rốt cuộc thì không có cách nào giải thích được nơi phát hành ra chúng. Nhưng một số ít tài liệu học tập, Bảo Châu kiểm tra cũng không có vấn đề gì, vẫn có thể sử dụng trong trường học, rốt cuộc thì bọn họ ở trường học trong thời gian càng dài sẽ sử dụng càng nhiều.
Mặc dù trong tay cô có rất nhiều tài liệu học tập nhưng cứ hễ Bảo Châu và Bảo Sơn gặp được tài liệu tương đối thích hợp thì vẫn sẽ mua, suy cho cùng thì những tài liệu bọn họ lấy từ vài thập niên sau này có tác dụng không lớn lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây