Cô vào phòng lấy bình nước nóng đem ra, nói: “Đây nè, cảm ơn anh nha.
Bảo Sơn gật đầu, vuốt nhẹ tóc cô, nói: “Bớt nói những câu vô dụng đó đi” Bảo Châu cười ha ha ha, rồi lại cười hì hì và bước vào phòng.
Chiêu Đệ nhìn Bảo Châu, lại tránh xa Bảo Sơn một chút, cúi đầu không biết là đang nghĩ cái gì.
Thật ra là có nghĩ cái gì đâu! Chiêu Đệ chính là nghĩ nhà bác cả gái thật sự không hề nghèo. Nhà bọn họ và nhà bác cả gái không có qua lại với nhau, chỉ vào dịp thanh minh mỗi năm đến viếng mộ bác cả trai mới gặp mặt nhau.
Tuy nhiên, thời gian đó thật sự quá ngắn ngủi, trong nhà luôn nói nhà bác cả thê thảm, một người phụ nữ mang theo ba đứa con là quá khốn khó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây