Nếu không thì thật sự quá mệt mỏi.
Bảo Châu ăn sáng, có chút u sầu: “Kỳ nghỉ lúc nào cũng ngắn ngủi!”
Nghĩ đến kỳ nghỉ của mình chỉ có hai ngày, sau đó sẽ không được ăn bữa sáng ngon như vậy, Bảo Châu lại ăn thêm một chén, đỡ bụng nằm trên giường, ăn no căng bụng mà không nằm một lát là không được. Thích Ngọc Tú nhìn bộ dạng này của con gái, nói: “Bình thường con không ăn nhiều cơm như vậy, bây giờ lại ăn như thế, mau đứng dậy đi bộ đi Bảo Châu lắc đầu, lười biếng cự tuyệt: “Không được đâu, con no quá nên giờ không thể nhúc nhích”
Thích Ngọc Tú: “Xem con nói kìa, ai không biết còn tưởng con mệt đến mức thành ra bộ dạng thế này”
Bảo Châu cười rạng rỡ nhìn mẹ, sau đó dè dặt hỏi: “Mẹ, chiều ngày mai con với anh phải trở lại trường học, chúng ta qua bên kia một chuyến không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây