Lúc này hai người cũng không dám nói gì thêm, sợ đứa nhỏ này lại lải nhải không chịu để yên.
Mùa này, không riêng gì sinh hoạt ở nông thôn bận rộn, ngay cả cuộc sống trong thành cũng không ngoại lệ, bà nội đã dự định buổi chiều làm dưa chua, nhân lúc giữa trưa nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó bắt đầu nấu nước rồi lại bận bịu với công việc. Văn Tử vừa nhìn thấy bà nội làm việc cũng nhanh chóng chạy tới phụ giúp. Vốn dĩ Tế Ninh định ra ngoài chơi, một đứa trẻ mười mấy tuổi, đúng là cái tuổi thích tung tăng nhảy nhót khắp nơi, nhưng lúc này cũng không đi, cậu nói: “Để cháu nói với Cẩu Đản một tiếng, hôm nay không ra ngoài chơi.
Bà nội cười nói: “Cứ đi đi, bà không cần các cháu phụ giúp”
Tế Ninh: “Cháu ở nhà giúp bà.”
Cậu nhóc vẫn rất kiên trì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây