Trong giọng nói của Thích Ngọc Tú mang theo chút kiêu ngạo: “Những người ở đây cũng không gọi là nghèo, công xã có hai ba cái nhà máy, công nhân cũng rất nhiều, nếu trong nhà có dư dả một chút thì có thể tích cóp để mua một chiếc xe đạp. Cho nên xe đạp không đủ để bán.
Khương Việt: “! !!”
Thích Ngọc Tú lại nói: “Hơn nữa làm gì có nhiều phiếu xe đạp như vậy, mà không có phiếu thì làm sao mua xe?”
Mua xe đạp này mà tưởng chừng đâu là đang mua siêu xe.
Khương Việt: “Chậc chậc”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây