Thích Ngọc Tú nhìn dáng vẻ phấn khởi của Khương Việt, nói: “Cô không cần kích động như vậy, cô đừng mua cái gì cho nhà tôi cả, nhà tôi không có chỗ chứa nhiều đồ. Cô quên cô đã từng nói phải xem hạn sử dụng của đồ đạc sao”
Khương Việt: “À à!”
Cô ấy gõ đầu, nói: “Chị nói đúng”
Hai người cùng nhau ra chợ đầu mối, thật ra, đã lâu Khương Việt không đến chợ đầu mối, nhưng thấy Thích Ngọc Tú tỏ ra rất quen thuộc, có thể thấy được cô rất yêu thích nơi này, điều này cũng có thể giải thích vì sao Thích Ngọc Tú mang theo bốn vạn đồng tiền, đến bây giờ chỉ còn dư lại hơn phân nửa.
Căn bản thì cô sẽ không đến chợ để bán những thứ đắt giá như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây