Khương Việt nghe chỉ đi học vào buổi sáng, tặc lưỡi: “Ở bên này cuối tuần còn phải đưa bọn nhỏ đến lớp học bổ túc”
Thích Ngọc Tú cười nói: “Thật sự hai bên không giống nhau mà.”
Trải qua hơn 50 năm thì đây là một sự thay đổi lớn.
Cô nhìn Khương Việt, phát hiện quầng thâm mắt của cô ấy rất rõ, bèn hỏi: “Cô ngủ không đủ giấc sao?”
Khương Việt: “Đúng vậy, gần đây em ngủ không được ngon lắm. Đến chị cũng nhìn ra sao? Chẳng trách người đại diện của em buộc em phải tạm ngưng công việc, về nhà nghỉ ngơi điều chỉnh lại một chút” Thích Ngọc Tú lo lắng nhìn cô ấy, hỏi: “Cô không có vấn đề gì chứ?” Khương Việt suy nghĩ: “Em không có vấn đề gì cả, chỉ là em cảm thấy rất áp lực. Chị biết đấy, trước kia em làm trong ngành sản xuất cá mặn, đột nhiên bắt em chuyển ngành, nhất thời em theo không kịp, nên là rất áp lực. Nhưng mà không sao, em sẽ tự điều chỉnh được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây