Hơn nữa nước mưa còn là đột nhiên trút xuống. Nhiều người lại ỷ vào kinh nghiệm của mình, cho rằng mưa to như vậy, chắc tới nhanh thì đi cũng nhanh, khiến cho bọn họ chủ quan, lại nghĩ thân thể mình cực kỳ khoẻ mạnh, dính chút nước mưa cũng không sao hết, cho nên họ cứ tiếp tục ở trên núi đào đồ ăn, không chịu trở về ngay.
Hoặc có nhiều người nghĩ mình trốn một góc trên núi chờ mưa qua là ổn. Kết quả ai mà lường trước được, trận mưa này lại không giống như bình thường.
Mưa vẫn cứ to, mưa mãi không chịu ngừng, cũng bởi nguyên nhân này mà nhiều người bị nhiễm lạnh đến thấu xương.
Mấy người đi cùng Thích Ngọc Tú trở về nhà trễ là bởi vì phải đi tìm con mình, nhưng vẫn còn rất nhiều người trở về muộn hơn mấy người họ.
Mưa to tới tận buổi sáng ngày hôm sau vẫn chưa chịu dừng lại. Từ sáng sớm Thích Ngọc Tú đã nhìn thấy cơn mưa bên ngoài, sau đó quay sang vỗ mấy đứa nhỏ nhà mình, nói: “Không cần vội, buổi sáng hôm nay chúng ta không đi học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây