Kỳ thật nhà bọn họ cũng có thể đi lên trên núi hứng nước suối. Nhưng rút cuộc suối nước vẫn không bằng nước giếng. Thích Ngọc Tú rất ít dùng nước ở suối nước.
Cứ như vậy nửa buổi chiều tất cả mọi người đều bận rộn. Nhưng lại không có mấy người ra ngoài gánh nước vậy nên Thích Ngọc Tú cũng không phải xếp hàng, cô múc nước xong rất nhanh đã trở về. Trên đường vừa lúc gặp được Đại Sơn cũng xuống núi, chân của hắn đã khỏi hẳn rồi.
“Chị dâu, động tác của chị rất nhanh”
Thích Ngọc Tú cười nói: “Đâu có đâu, cho dù trời không mưa, nhà chị cũng nên gánh nước, nếu không chuẩn bị kỹ càng một chút, lỡ trời mưa thì biết làm sao? Bọn nhỏ đều nói như vậy, chúng ta cũng nên tin tưởng chúng một chút”
Đại Sơn gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây