Đến khi heo lớn lên rồi sau đó cùng đem ra cân, sau khi thống nhất cân nặng, không cần phân biệt heo của riêng mỗi nhà nữa mà phải cộng tất cả lại với nhau. Heo được chia là cùng một giống, cả ba nhà sẽ chia đều. Nhà con với nhà thím, mỗi nhà lấy ra một cân thịt xem như là trả phí mượn sân nhà bọn họ, thím thấy thế nào?” Chuyện này thật ra cũng không cần phải mời Thích Ngọc Tú cùng tham gia.
Bọn họ tới chủ yếu muốn cùng cô bàn bạc bởi vì Thích Ngọc Tú thực chất là con người vô cùng khôn khéo nhưng nếu cô đồng ý tham gia với bọn họ thì cũng không tồi đấy chứ!
Nhà của Thích Ngọc Tú vốn dĩ thiếu sức lao động, nếu ba nhà phân chia nhau việc nuôi heo đó thì việc một nhà phải trông heo một ngày khá mệt mỏi nhưng ít ra sau đó cũng có thể được nghỉ ngơi hai ngày. Hơn nữa cũng không cần phải lo lắng việc ai có ý đồ xấu. Nhà Trần Khả rất đông người nên việc phân công chăm sóc heo cũng dễ dàng. Nhà của Thích Ngọc Tú nhìn kiểu gì thì cũng đều không thể phân công được như vậy. Cuối cùng có một điểm tốt là nhà Trần Khả có nhiều kinh nghiệm nuôi dưỡng heo, nếu có điều gì thì vẫn có thể hỏi thăm vẫn còn hơn là tự mình nuôi heo một mình.
Chuyện này suy đi nghĩ lại đều là việc tốt vậy nên nhóc mới liền chạy đến để hỏi thăm ý kiến của cô.
“Thím Tú à thím cứ yên tâm, mặc dù thím và gia đình Trần Khả không thân quen, nhưng nếu có điều gì con sẽ tới giúp đỡ. Nhà của bọn con qua lại với nhà Trần Khả cũng lâu như vậy rồi, đương nhiên sẽ biết rõ đối phương tốt xấu như thế nào. Nhà cậu ấy ai cũng tốt cả thím ạ. Hơn nữa còn cực kỳ siêng năng cần cù, tuyệt đối không phải kiểu người thích đi gây sự với nhà người khác đâu a.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây