Sau đó cô cười, những người khác tới đây chúc tết cũng nhịn không được mà muốn cười theo. Nụ cười này có chút châm chọc.
Thích Ngọc Tú: “Được rồi, đã chúc tết xong, bây giờ chúng ta đi qua nhà đại đội trưởng” Thích Ngọc Tú dẫn mấy đứa nhỏ trực tiếp ra cửa, căn bản không cho bà Điền có cơ hội tiếp xúc, bọn họ vừa đi, ông Điền cũng làm ra vẻ mặt lạnh tanh, nhìn hơi đáng sợ. Thích Ngọc Tú mà lại sợ bọn họ sao? Tất nhiên là không sợ rồi, trước kia có khó khăn như thế nào, cô đều vượt qua được. Hiện tại đã khá hơn nhiều rồi, còn sợ người nhà họ làm gì chứ?
Bọn họ đi ra cửa nghe con trai lớn nhà Đại Sơn, Đại Oa nói: “Thím ơi, nếu cha mẹ cháu cũng được quyết đoán như thím thì tốt quá rồi, chúng cháu sẽ bớt lo hơn nhiều.
Thích Ngọc Tú kinh ngạc nhìn về phía thằng nhóc.
Thiếu niên này có tên gọi thân mật ở nhà là Đại Oa, còn tên thật của nó là Lý Kiến Kỳ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây