Thích Ngọc Tú: “Chờ trời tối, chúng ta lại ra ngoài sân châm pháo bông nhé.
“Vâng”
Thích Ngọc Tú cất đồ vật trở lại trong hầm. Đến khi trời nhá nhem tối, cô đã thấy bộ dạng vội vàng của ba đứa nhỏ, sau đó quyết định mang pháo bông ra. Thích Ngọc Tú bật lửa châm một cây hương, lúc này mới đưa mấy thứ đó cho Tiểu Bảo Sơn, nói: “Con đã thấy chưa? Ở đây có một cây kíp nổ, bật lửa châm cái này, sau đó chạy ra thật xa nhé.
Tiểu Bảo Sơn nhìn con ếch nhỏ màu xanh đang nằm trên mặt đất, nghiêm túc gật đầu nói: “Vâng!” Mấy người nhà bọn họ đều chưa từng thấy qua thứ này, tất cả đều nhìn chằm chằm vào con ếch nhỏ màu xanh, tò mò không chịu nổi. Trong lúc đó, Tiểu Bảo Sơn trịnh trọng tiến lại gần, đúng là đứa nhỏ không làm phụ lòng mong đợi của mọi người, không do dự mà bật lửa châm kíp nổ ở phía sau con ếch, con ếch nhỏ màu xanh đột nhiên xoay rồi bay lên.
Tiểu Bảo Sơn khựng lại bất ngờ. Bảo Châu vội vàng giữ chặt anh trai, nói: “Chúng ta lui về phía sau một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây