Một người có sức ăn lớn như cô, sẽ không lãng phí bất kỳ loại đồ ăn nào.
“Mẹ, kỳ thật nhà của chúng ta nhỏ như thế cũng là rất tốt. Thích Ngọc Tú làm cơm sáng, Tiểu Bảo Sơn ngồi trên băng ghế nhỏ của nó, sắc bén nói một câu.
Thích Ngọc Tú cười hỏi: “Con nghĩ như thế nào mà nói như vậy?”
Tiểu Bảo Sơn nghiêm túc: “Nhà của chúng ta nhỏ một chút, thì chỉ cần đốt ít củi đã thấy rất ấm áp.”
Đó không phải một loại chân lý hay sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây