Thích Ngọc Tú vội vội vàng vàng đi về nhà. Hôm nay cô không đi theo con đường quen thuộc, mà
đi theo một nẻo khác. Cô làm như vậy cũng vì muốn bảo đảm thêm một chút, lỡ như cô không cắt đuôi được người theo dõi, thì cũng có thêm một cách đánh lạc hướng bọn họ. Hiện tại đường xá cũng tương đối thông qua nhau, đi đường nào cũng có thể về nhà được, Thích Ngọc Tú không đi đường của thôn bọn họ về nhà, ngược lại, cô đi đường của thôn cách vách, tình nguyện đi đường vòng, hơi xa một chút. Trong lúc cô đang đi, bỗng dưng nghe được một tiếng động kỳ lạ.
Lông tơ trên người Thích Ngọc Tú lập tức dựng thẳng đứng lên, cô không biết có phải người ta đã đuổi kịp mình hay không, cho nên giả vờ không nghe thấy, nhưng bước chân lại vội hơn nhiều.
“Be...”
Một âm thanh đột ngột phát ra đã làm Thích Ngọc Tú dừng chân lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây