Lời này của cô đã thực sự chạm tới tâm sự trong lòng đại đội trưởng, hắn nói: “Tôi cũng có cái suy nghĩ này, nếu không đã sớm đưa bọn họ lên công xã báo án rồi. Mấy tên khốn kiếp ấy, không phải chỉ biết gây phiền toái cho tôi hay sao?”
Đúng như Thích Ngọc Tú nói, cô mới vừa nhận giải thưởng cá nhân tiên tiến, đã có người nhằm vào cô. Đại đội trưởng cảm thấy, đây là đánh thẳng vào mặt hắn. Thậm chí hắn còn hoài nghi, có phải mấy người kia tới nhà Thích Ngọc Tú trộm chính là vì hạ bệ uy tín của hắn hay không? Không thể không nói, vấn đề này cũng đè nặng trong lòng đại đội trưởng từ hôm qua rồi. Cũng không phải hắn nghĩ nhiều, trên thực tế, không chỉ có hắn đang hoài nghi, những người khác trong đại đội bộ cũng đầy hoài nghi.
Vốn dĩ mọi chuyện chỉ là thằng hai vô lại kéo theo mấy người đi ăn trộm, vậy mà mọi người suy diễn ra quá nhiều vấn đề.
Hắn nói: “Theo tôi, phạt mấy người bọn họ sang năm làm những công việc mà người khác không thích làm, ví dụ như dọn phân người, cô thấy thế nào?” Thích Ngọc Tú chớp mắt, nói: “Cái này đại đội quyết định đi”
Đại đội trưởng nghe Thích Ngọc Tú dễ nói chuyện như vậy, mỉm cười gật đầu: “Cô cảm thấy làm như vậy tốt là được rồi. Vậy nhà mẹ đẻ của cô...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây