Thích Ngọc Tú nghẹn họng nhìn trân trối. Thật là không nghĩ tới.
Lòng người nơi đây quá hiểm độc, lên hẳn kịch bản thâm sâu như vậy, cô phải sớm quay trở về nông thôn thôi.
Bà Vương so với hai người kinh nghiệm phong phú hơn không ít, nói: “Cháu thấy rồi đấy, thím đã lăn lộn bao nhiêu năm nay, cũng may lúc đó cháu không lo chuyện bao đồng. Bằng không, mục tiêu chỉ trích của những người lúc sau kéo tới, chính là nhằm vào cháu đấy”
Lúc này, Thích Ngọc Tú càng thêm tin tưởng vào nội dung phong thư.
“Thì ra em thật sự đã tránh được một kiếp nạn”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây