Bà Vương khổ não nhìn cháu trai, trong lòng ủ rũ: “Không phải cháu đang phóng đại mọi việc lên đó chứ”
Tế Ninh không dễ dàng bỏ cuộc: “Những gì cháu nói đều là sự thật.
Tiểu Bảo Châu bẻ ngón tay, nghiêm trang nói: “Em họ Điền, dễ viết lắm.
Tế Ninh trong lòng ghen tị phát điên, buồn rầu tán thành: “Họ em viết dễ hơn họ của anh nhiều “Cành cạch”
Âm thanh mở cửa vang lên, Thích Ngọc Tú quay đầu lại liền nhìn thấy chị gái cô đã trở về, bà Vương bên cạnh hỏi thăm: “Ngọc Linh, con đã ăn cơm chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây