Nói đến cùng những lời đồn đãi khó nghe đó bọn họ cũng không thể không đặt trong lòng. Người già lớn tuổi sớm quen với phong tục tập quán cổ xưa, khó mà thay đổi trong một sớm một chiều được, ngày thường nhìn nhận mọi chuyện đều mang theo mấy phần đề phòng, đối với câu chuyện quỷ thần này đó, bọn họ thế nhưng đều đặt ở trong lòng.
Nhưng bọn họ không phải Thích Ngọc Tú, đương nhiên không thể thay cô làm chủ. Hơn nữa, mọi người không thường xuyên cùng nhau sinh hoạt chung một chỗ, bà Vương tuy rằng trong lòng ít nhiều cũng nghĩ cách ứng phó, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.
Hơn nữa, Thích Ngọc Tú là người có chừng mực, ngày thường sẽ không thường xuyên mang theo Tiểu Bảo Sơn tới nhà bọn họ làm khách, hôm nay chỉ là đột ngột phát sinh tình huống ngoài ý muốn, ắt hẳn sẽ không ảnh hưởng quá nhiều tới bọn họ.
Cũng không thể nói bà Vương là người xấu, nếu bà thật sự là người có tâm địa xấu xa, bà sẽ không dễ dàng đồng ý cho Thích Ngọc Linh hết lần này đến lần khác giúp đỡ em gái nhà mẹ đẻ. Ngày xưa, không phải ai cũng được giáo dục đến nơi đến chốn, đối với những sự kiện mê tín vẫn vô cùng tin tưởng. Đây là việc khó có thể tránh.
Bất quá tuy rằng trong lòng bà hiện tại nảy sinh không ít suy nghĩ khác lạ, nhưng bà vẫn không bày ra bộ dạng ghét bỏ trước mặt đám nhỏ, ngược lại thật dịu dàng ân cần hỏi thăm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây