Thích Ngọc nhìn qua một lượt, cười hỏi: “Con đọc qua có hiểu hay không?”
Tiểu Bảo Châu nhấp miệng nhỏ, nghiêm túc nói: “Một vòng tròn nhỏ, lại lộn ngược vòng tròn nhỏ.
Cô nhóc ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ ngẩn ngơ trong phút chốc, nũng nịu nói: “Con không nhìn ra được, có khi bọn họ chỉ nghịch ngợm vẽ vài vòng trên tường thôi.”
Thích Ngọc Tú không nhịn được cười thành tiếng: “Phốc.”
Cô không giữ nổi vẻ mặt nghiêm túc nữa, bật cười nói: “Vòng này của con như vậy là quá nhiều rồi”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây