Chiêu Đệ cảm thấy đây mới là chuyện cô nên làm.
Cô vẫn là đứa trẻ, làm không được những chuyện to tát, khó lường, nhưng mà tìm được kẻ tình nghi, hoặc là âm thầm cảnh báo để bác dâu cả có sự phòng bị, vẫn là chuyện cô có thể làm được. Nhà bác dâu cả nghèo như vậy mà bọn hắn cũng tới trộm được, thật là đê tiện, vô sỉ, đúng là kẻ tiểu nhân.
Chiêu Đệ bốc cháy lên hừng hực ý chí chiến đấu cùng tinh thần trọng nghĩa, càng thêm cảm thấy cô nên đi bộ, à không... tuần tra chuyên tâm một chút!
Mà cùng lúc đó, cũng có nhiều người đang chuyên tâm đi trên núi, chỉ là bọn họ cũng không ở thời đại này, mà là ở...... Vài thập niên sau.
Khương Việt mang theo trợ lý Hứa Đình leo núi được một chốc lát, nói: “Xem ra chúng ta không thể ngẫu nhiên gặp được Tiểu Bảo Châu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây