Thích Ngọc Tú nhìn bộ dáng này của cô bé, cười nói: “Sao vậy? Xem bộ dáng ngốc nghếch của con kia.”
Tiểu Bảo Châu ai oán thở dài một tiếng, đúng là một biểu tình hiếm có trên mặt cô bé, ngay cả Tiểu Bảo Sơn ở một bên cũng bày ra bộ dáng đầy muộn phiền. Hai đứa trẻ đều gục đầu xuống.
Tiểu Bảo Châu không nhịn được, hỏi: “Mẹ, vì sao mẹ lại cho cậu tới đây?”
Thích Ngọc Tú: “Con không thích bọn họ sao?”
Tiểu Bảo Châu bẻ ngón tay, lên tiếng quở trách: “Cậu sẽ nói chúng ta nói bậy, cậu ăn cơm còn đoạt thịt, cậu nhìn đến gì cũng muốn, cậu không hề hiền lành, cậu rất giống trộm, còn nữa cậu ghét bỏ con vì con là con gái......”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây