Nghĩ lại, đây cũng không phải nhà của mình, Thích Ngọc Tú lại nói: “Khoan đã, từ từ hẵng đi, tối qua ngủ muộn, mẹ đoán bọn họ vẫn chưa dậy”
Đang nói chuyện thì nghe được tiếng mở cửa, Khương Việt ở phòng bên cạnh, cô ấy loáng thoáng nghe được bọn họ nói chuyện, cô ấy nói: “Chị Thích, có thể phiền chị làm bữa sáng không?”
Cô ấy ngáp dài: “Tôi thật sự không có tinh thần.....
Thích Ngọc Tú: “Được”
Cô vội vàng mặc quần áo, ăn ở miễn phí quả thật rất ngại, chỉ có lúc làm việc Thích Ngọc Tú mới vui vẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây