Tiểu Bảo Châu nghiêng đầu, mơ mơ màng màng lắng nghe.
Vẻ mặt những người khác càng không hiểu, Khương Việt bật cười, nói: “Vậy còn mọi người thế nào?
Mấy ngày nay có gì tốt không?”
Thích Ngọc Tú: “Chúng tôi bán khoai nướng một thời gian, thấy trời lạnh, du khách cũng không tới, chi nên tôi liền nghỉ. Bây giờ mỗi ngày chúng tôi ở trong thôn đi học.
Khương Việt: “Đi học?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây