Thích Kiến Quốc vô cùng đắc ý, cảm thấy bản thân cũng rất vinh dự: “Em gái đối với anh quả nhiên thật là tốt. Tuy rằng không thường xuyên lui tới thăm hỏi, nhưng mà em xem, chỉ cần có gì tốt là em ấy lại nghĩ đến anh, đúng không?”
Chị Thích bĩu môi, không quan tâm đến người đàn ông đang khoác lác kia, anh muốn nói gì thì cứ nói đi, dù sao nguyên liệu này cũng là của chị.
A Xuân hào hứng nói: “Mẹ, mùa hè may cho con một cái áo sơ mi đi.
Cô ôm sấp vải không muốn buông ra: “Màu sắc và hoa văn này, chỗ chúng ta cũng chưa từng có, thật là đẹp mắt.
Chị Thích trừng mắt liếc cô một cái, nói: “Con thật là xấu xa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây