Tiểu Bảo Châu dùng sức uốn éo thân mình, như muốn quỳ rạp trên mặt đất, cố gắng nhìn vào trong động: “Em nhìn xem có gì không...”
Ngay lúc này, cô bé cảm giác có cái gì rất nhanh đang muốn chui ra, Tiểu Bảo Sơn kéo em gái qua một bên.
Một con thỏ xám chạy vụt ra, bẹp một cái lao vào người Bảo Sơn, nó giãy giụa một chút lại muốn chạy, lúc này Tế Ninh hô lên một tiếng, lập tức đè con thỏ xám xuống, kêu: “Con bắt được con thỏ! Con bắt được con thỏ đây này! Ha ha ha ha!”
Thích Ngọc Linh ở đầu bên kia nghe thấy được, quát lớn: “Nhỏ giọng một chút, con sợ người khác không biết có phải hay không!”
Cô nói một câu này, âm thanh còn lớn hơn Tế Ninh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây