“Mẹ con đánh hắn, cứ như vậy đấm vào miệng, sau đó một quyền đánh bay người ta......” Tiểu Bảo Châu đơn giản đứng lên khoa tay múa chân.
Tế Ninh nhìn mà ngưỡng mộ, đôi mắt sáng lấp lánh: “Dì hai thật là lợi hại.
Tiểu Bảo Châu kiêu ngạo nói: “Đó chính là mẹ của em.
Tế Ninh hâm mộ nói: “Anh không muốn đi học, anh muốn cùng dì hai học võ, anh muốn biến thành thiên hạ vô địch”
Thích Ngọc Linh vỗ một cái vào lưng con trai: “Con câm miệng lại cho mẹ. Còn muốn trở thành thiên hạ vô địch, mẹ nghĩ rằng con muốn một cái chày gỗ vào mông thì có. Dì hai con không biết đánh nhau, dì ấy thuần túy là đánh bừa, tại vì dì ấy sức lực lớn? Con không có sức lực như dì con, luyện một trăm năm cũng không ra gì”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây