Tiểu Bảo Sơn cảm thấy thời gian bọn họ ra ngoài cũng đã lâu, cậu lập tức quay sang nhắc nhở em gái: “Bảo Châu, tới đây, anh giúp em lau chân”
Tiểu Bảo Châu lập tức nâng gót chân nhỏ lên ngang người, lười biếng nói: “Cảm ơn, anh, anh là tốt nhất”
Hai đứa nhóc lau khô chân, lúc này mỗi người nâng một bên, mang theo thùng nước vừa đổ đầy về nhà, vừa vào cửa, liền nhìn thấy Tiểu Bảo Nhạc đang ngồi giữa nhà, tay nhỏ chống đầu phiền muộn, vừa nhìn thấy anh chị về, liền đáng thương chạy ra: “Anh chị đi lâu như thế, hai người còn không mang theo Bảo Nhạc.
Tiểu Bảo Châu: “Đi đâu nhóc cũng đòi đi theo, làm gì hả.”
Tiểu Bảo Nhạc cười ha ha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây