Tiểu Bảo Châu ăn một miệng đầy dầu mỡ, cảm thấy nếu bây giờ có cho cô bé một thần tiên, cô bé cũng không muốn đổi.
Trẻ nhỏ thoải mái ăn cơm nhìn rất đáng yêu, cực kì đáng yêu là đằng khác. Mấy người bọn họ ngồi ở bàn cạnh cửa sổ, vừa ăn vừa nhìn ngắm người đi đường.
Người ta đi ngang qua đều liếc mắt nhìn một cái, trong lòng thầm nghĩ: Người một nhà này có thể ăn được thật nhiều, đã qua nửa buổi chiều mà nồi canh thịt dê vẫn còn đầy ăm ắp.
Trong tiệm cơm tiếng người ồn ào, mùi thơm của đồ ăn cũng toả ra nồng đậm.
Thích Ngọc Tú thấy người ngồi cùng bàn đều buông đũa xuống, cô ấy có một chút do dự.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây