Khương Lãng: “Ôi trời!”
Tiểu Bảo Sơn vội vàng nhặt tiền lên, cầm chắc tiền trên tay, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thằng bé nhìn Khương Lãng, lắp bắp hỏi: “Tại... tại sao người ta lại cho chúng em tiền?”
Khương Lãng: “....
Hắn sợ nếu mình nói thật sẽ làm tổn thương mấy đứa trẻ. Nhưng khi nhìn mấy đứa bé mặc quần áo rách nát ngồi đó, hắn lại cảm thấy, người ta nghĩ bọn chúng là mấy đứa trẻ ăn xin cũng không hề lạ lùng chút nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây