Khương Việt nhìn Thích Ngọc Tú ăn mặc rách rưới, còn không bằng cả những người ăn xin.
Có điều tuy hơi rách rưới nhưng lại rất là sạch sẽ.
Điều này chứng tỏ rằng cô ấy chỉ nghèo thôi, chứ không có lôi thôi lếch thếch.
“Kỳ thật chúng ta cùng Bảo Châu, Bảo Sơn đều rất có duyên phận, ở trong núi cũng có thể gặp mặt được. Khương Việt là một người rất biết cách nói chuyện với người khác, so với Khương Lãng và Hứa Đình còn có thể nói nhiều hơn.
Cô chỉ vào một ngọn núi khác nói: “Em ở bên kia thuê một khu trang trại, em và Hứa Đình đều ở đó. Hứa Đình là người địa phương, nhà cô ấy là ở thôn Xuân Sơn. Chị có biết thôn Xuân Sơn không vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây