Bà ta lẩm bẩm, nắm tay Vy Vy rất chặt, Vy Vy bị đau, nhưng không dám kêu đau, nhìn con búp bê nằm dưới đất với đôi mắt rưng rưng, nói bằng giọng điệu cầu xin: “Mẹ, con sẽ ngoan, sau này con sẽ đóng thật nhiều phim, kiếm thật nhiều tiền cho mẹ, mẹ đừng vứt Điềm Điềm đi!”
“Điềm Điềm, là bạn của con!” Câu này, cô bé nói rất nghiêm túc.
Nghe vậy, bà Tần lại nhướng mày, đưa tay nắm lấy tai cô bé véo mạnh một cái, “Con không thấy bẩn, mẹ còn thấy bẩn! Còn nói nữa, mẹ sẽ vứt cả con đi! Đồ ăn hại!”
Vy Vy bĩu môi, nước mắt trong hốc mắt không kiềm chế được tuôn ra, nhưng không dám nói gì nữa.
Cô bé sợ bị mẹ vứt bỏ...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây