“Tiểu thư, để nó lại nghĩa trang này thật sự không sao chứ?” Hạ Phong nói với vẻ mặt hơi không chắc chắn.
Giang Linh Ngư nói: “Cứ để nó đi, cơ thể nó đã bị ô nhiễm rồi, cho dù tôi ra tay, thì cũng chỉ có thể để nó sống thêm mấy ngày mà thôi, không bao lâu nữa, nó sẽ biến mất.”
Vạn vật đều có linh, vạn vật đều có thể sinh ra “linh”, mà linh là thứ thuần khiết nhất trên đời, một khi bị ô nhiễm, thì chỉ có thể bị hủy diệt.
Vật linh đó, cũng biết rất rõ điều này, cho nên, nó mới canh giữ trước mộ Tần Vy Vy.
“... Điềm Điềm, hứa, không rời khỏi, Vy Vy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây