Thẩm Sí ngồi xuống ghế đá trước mặt cô, vuốt ve cây sáo trúc, nói: “Tôi nghe nói cô Giang đã siêu độ tất cả vong hồn trên xe buýt 445 sao?”
Giang Linh Ngư nói một cách thờ ơ: “Chỉ là tình cờ gặp phải thôi.”
Thẩm Sí nhìn cô, muốn nói lại thôi: “Cô...”
Giang Linh Ngư ngẩng đầu lên, hỏi: “Tôi làm sao vậy?”
Thẩm Sí mở miệng, cuối cùng vẫn không nói gì, mà cầm cây sáo lên, nói: “Tôi thổi một khúc nhạc cho cô nghe nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây