Trong đám người, có lẽ chỉ có Hồng Vân là người có vẻ mặt lạnh lùng, cả người căng thẳng, cảnh giác nhìn xung quanh.
Cô ấy nhìn những người giúp việc và người làm vườn đang đi lại trong vườn, ra đa nguy hiểm trên người cô ấy gần như nổ tung - không phải là người, không chỉ cô gái mặc đồ xanh lục kia không phải là người, mà ngay cả những người giúp việc khác trong trang viên này, cũng không phải là người sao?!
Rốt cuộc bọn họ đã đến nơi nào vậy?
Khi nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu màu đỏ tươi, thì cuối cùng Hồng Vân cũng không nhịn được nữa, kéo Sở Vân Dật lại, nhỏ giọng chất vấn với vẻ mặt đầy mồ hôi lạnh: “Đây rốt cuộc là nơi nào?”
Sở Vân Dật có vẻ mặt ngây thơ, nói: “Đây là nơi tân chưởng môn ở mà, là nhà cô ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây