Du Ninh Nhã có chút khó hiểu, nhưng mà lại cảm nhận được thiện ý của Giang Vũ Phong.
Cô ấy cầm lá bùa trong lòng bàn tay, mỉm cười nói: “Cảm ơn anh, anh Giang, vậy tôi không khách sáo nhận lấy thứ này... Anh yên tâm, tôi biết, phải mang thứ này theo bên người, đúng không?”
Giang Vũ Phong cười gật đầu, sau khi quay đầu lại, thì đối mặt với ánh mắt như muốn giết người của người quản lý nhà mình.
Giang Vũ Phong: “...”
“Chúng ta, chúng ta nên làm việc rồi chứ.” Anh cứng nhắc chuyển chủ đề, không dám quay đầu nhìn người quản lý nhà mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây