“Chắc chắn là đứa bé bảy tám tuổi sao?”
“Anh Hùng, chuyện này, anh nghĩ tôi sẽ lừa anh sao? Nếu không tin, thì anh tự mình đến xem là biết.”
Trần Hạo nói một cách nỗ lực: “Anh Hùng, anh lợi hại như vậy, sau khi anh có được Huyền Linh Ấn, thì anh chính là chưởng môn của Huyền Thiên Môn, đến lúc đó, hy vọng anh đừng quên chăm sóc bọn em.”
Anh Hùng liếc nhìn anh ta, trong mắt lóe lên sự khinh thường, nhưng mà miệng lại nói: “Yên tâm đi, ân tình này của mày tao nhớ rồi, chỉ cần tao có được Huyền Linh Ấn, thì nhất định sẽ không bạc đãi mày.”
Trần Hạo có vẻ như tin lời anh ta nói, lập tức trở nên vui vẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây