Nghe vậy, mấy người còn tỉnh táo liền thở phào nhẹ nhõm, như thể đột nhiên có chỗ dựa.
Đúng vậy, chỉ cần đợi đến khi cảnh sát đến, thì bọn họ sẽ được cứu.
Hạ Phong lạnh lùng nhìn bọn họ, nhỏ giọng nói với Giang Linh Ngư: “Tiểu thư, bọn họ căn bản không tin lời chúng ta nói.”
Giang Linh Ngư đang ngồi xổm bên cạnh Đậu Trác, cúi đầu kiểm tra tình hình của anh ta, nghe vậy nói mà không ngẩng đầu lên: “Rất bình thường, nếu là tôi thì tôi cũng không tin, bây giờ người ta không dễ lừa như trước nữa.”
“... Nô tỳ nói rõ ràng là sự thật, sao lại là lừa chứ?” Hạ Phong lẩm bẩm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây