“Cô sẽ không làm như vậy!” Thẩm Sí nói với giọng điệu chắc chắn.
Giang Linh Ngư liếc nhìn anh ta, cười mỉa mai, nói: “Sao anh biết tôi sẽ không làm như vậy? Cương thi chúng tôi, đều thích giết chóc, thích máu tươi nhất, không có cương thi nào có thể cưỡng lại được mùi máu...”
“Cương thi là dã thú, dã thú, không có nhân tính, cũng không có khả năng khống chế.”
Thẩm Sí nhìn cô, không nói gì.
Một cương thi có hơi thở rất sạch sẽ và ôn hòa, không hề có mùi máu tanh, anh ta không cho rằng cô sẽ đi giết người hút máu? Đương nhiên, có một câu cô nói đúng, đó là cương thi đúng là không có nhân tính và khả năng khống chế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây