Giang Linh Ngư uể oải ừm một tiếng, xua tay với cậu ta, coi như là đáp lại.
Chúc Tranh có linh cảm, sự thay đổi trong sân nhà mình, có lẽ cô bé biết gì đó.
Lúc này, trong một căn phòng khác, ông cụ Chúc và bà cụ Chúc cũng tỉnh dậy, trong phòng bọn họ có mùi hương thanh nhã dễ chịu, mùi hương rất quen thuộc, là mùi hương hoa của Thanh Lan.
Ông cụ Chúc hít một hơi, quay đầu nói với vợ bên cạnh: “Tối qua tôi mơ thấy Thanh Lan, chính là cây lan đó, cô ấy nói côn trùng trên người cô ấy đều đã chết rồi, còn cảm ơn tôi đã cứu cô ấy.”
Giấc mơ tối qua bây giờ nhớ lại, vẫn rõ ràng như vừa mới xảy ra, những gì đối phương nói cũng hiện rõ trong đầu ông ấy, bao gồm cả việc cô ấy nói sẽ chia một cây lan cho ông ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây